Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

QUẢ DƯA


Ánh nắng lao xao trên đọt tre 
Gió nam như lửa bốc tư bề 
Môi khô chưa nếm mùi son phấn 
Khao khát, trời ơi, bụm nước khe. 

Lơ đãng mắt nhìn đến vạt dưa 
Quả dưa xinh xắn buổi ban trưa 
Chán chường hóng mát nằm phơi bụng 
Ai thấy lúc nào mà chẳng ưa. 

Ta liền ngắt đi rồi bóc xem 
Má hồng ưng ửng lại răng đen, 
Đã nhìn tận mặt còn chi nữa 
Ta vội kề môi cắn kẻo thèm. 

Ánh nắng lao xao trên đọt tre 
Tiếng ca lanh lảnh trong vườn me 
Tiếng ca im bặt. Rồi thấp thoáng 
Vạt áo màu nâu hiện trước hè. 

Mùi hương đi trước nàng theo sau 
Đến chỗ vạt dưa, bỗng nghẹn ngào 
Hổn hển nấc lên từng tiếng một. 
Quả dưa ai hát. Quả dưa đâu.

       HÀN MẶC TỬ

HỌA

             QUẢ DƯA   

Nắng lấm tấm vàng rải ngọn tre
Gió sao vương vấn thổi tư bề
Lúa vàng rẽ sóng chim lơi cánh
Bất giác cá chìm lặn dưới khe. 

Bướm chập chờn bay dưới ruộng dưa 
Bóng vờn trên lá lúc đang trưa 
Quả dưa tròn trĩnh niềm kiêu hãnh
Da dẻ mịn màng thấy dễ ưa. 

Tựa cổ tích xưa ta đã xem 
Người đâu má thắm, ánh răng đen 
Phải chăng Nàng Út lưu trần thế
Trao nhận nụ hôn để đỡ thèm. 

Nắng rực lửa tình áp ngọn  tre 
Triếng chim Cu Đất dưới vòm me 
Nỉ non nhắc nhở tình yêu đến
Gió nhẹ đưa hương thoảng trước hè. 

Vội vàng ta lặng lẽ theo sau 
Lòng quặn thắt sao
đến nghẹn ngào 
Lá úa dây khô chiều nắng đổ
Quả dưa Nàng Út của ta đâu

                       TÚ GÂN


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét