Một mối tơ tằm mấy đoạn vương
Cười thay mà nghĩ cũng nên thương
Thương cho chỉ thắm còn mơ tưởng
Mà cái xuân xanh để phũ phàng
Mưa gió những e thời tiết trái
Dâu gai thêm nghĩ nợ nần mang
Con tằm công việc thôi là mấy
Kìa việc đời lia mới ngổn ngang
TẢN ĐÀ
HỌA
PHÂN VÂN
Muốn dứt cho xong !… Cứ vấn vương !
Càng xa càng nhớ lại càng thương
Cố quên, sao ý vin
tơ tưởng
Nỡ giận, thương duyên chuốt phũ phàng
E ấp lòng se như vướng trải
Mặn nồng mộng trở nặng vương mang
Khối tình thiết thạch nghe lay chuyển
Trăm mối tơ vò mắc ngổn ngang
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét