Kìa ai trăn trở chốn phòng không
Bỡi tại lâu nay trót kén chồng
Bồng đảo đôi gò chờ Lữ Khách
Đào nguyên một lạch đợi Ngư Ông
Đêm nằm mộng tưởng chàng Tiêu Sử
Ngày đứng trông tin lão Cốt Đồng
Lỡ để chiều xuân hươn sắc nhạt
Cho dù bỏ ngõ cũng hoài công
HUYỀN VŨ
HỌA
KÉN CHỒNG
Lạnh lùng lẻ bóng chốn phòng không
Tiếc ngọc yêu hoa chẳng lấy chồng
Thương nhớ gửi trao buồn nỗi khách
Giận hờn trách cứ tội tình ông
Những toan thủ tiết lưu thanh sử
E sợ dèm pha gãy chữ đồng
Giá buốt chợt lan se mộng thắm
Đêm nằm vuốt bụng nhủ : Hoài công !!!
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét