Đừng
bảo hoa cười với gió đông !
Ấy là
hoa nhạo khách sang sông
Đường
xa đò vắng lau xơ xác
Trong
gió đưa sương giải lạnh lùng
Em mơ
tiếng khách bên sông gọi
Một
khách qua ngang lỡ chuyến đò,
Trong
lúc lòng em khô héo đợi
Âm thầm
nao chảy nước nguồn thơ
YẾN LAN
HỌA
BẾN VẮNG
Ảm
đạm bên đồi nhuộm sắc đông !
Chuyến
đò đưa tiễn khách sang sông
Chim
ngàn về tổ buông xao xác
Sương
phủ không gian thắm lạnh lùng
Bến
vắng đìu hiu chìm tiếng gọi
Ngẩn
ngơ nay vắng bóng con đò,
Người
xưa có biết ai mong đợi
Một
phút trông chờ nhạt tứ thơ
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét