Đường đời hun hút sâu thương
nhớ
Lối mộng băn khoăn lạnh ước
nguyền
Tơ tưởng tháng ngày vơi ảo
mộng
Hững hờ mưa nắng chạnh niềm
riêng
Sắc hương một thuở ngùi
vương vấn
Duyên phận trăm năm tủi nỗi
niềm
Chuông mõ chuốc trau lòng đã
ngộ
Kệ kinh nhuần thắm ý nên
duyên
Nâu sồng gửi phận nơi thanh
tịnh
Dưa muối nương thân chốn cửa
thiền
Yên ổn tưởng chừng nên vĩnh cửu
Niềm vui như ngỡ mãi vô biên
Mưa chiều sùi sụt triền miên
Cầm chân khách viếng cảnh
tiên dưới trần
Mái chùa gom cổ kính
Giá buốt trải mông mênh
Người cũ tình cờ gặp
Tình xưa vụt chốc nghiêng
Mõ chuông luôn nhắc nhở
Kinh kệ hằng nhủ khuyên
Lòng thơ đã bén mùi thiền
Nghĩa xưa duyên cũ nỗi niềm
vương mang
Lạy trời mưa tạnh gió tan
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét