Chiều nghe chuông chở rét qua sông
Chiều mong lời vui ở cánh đồng
Tre nhại thi nhân trong xóm lạnh
Chợ tàn tiễn khách với lều không
Ai nhại dùm ta tiếng võng đưa
Của bao người mẹ tự bao giờ
Những chiều năm xửa năm xưa ấy
Trong lúc ngoài trời “ lén đổ mưa ”
Nắng chiều nay bặt tiếng xuân tiêu
Thôi hát cùng em điệu hát chiều
Thôi tiễn cùng em người lữ khách
Bạn về đợi bạn chốn đìu hiu
Hoa chiều đã nhạt cả mùi hương
Nhạt cả lời chim ở vệ đường
Em nhớ, anh ơi mười tám tuổi
Những người mười tám phải lang thang
YẾN LAN
HỌA
CHIỀU
Gió đùa sóng biếc dạt ven sông
Hương lúa phơi duyên phủ khắp đồng
Gác mái con đò xưa gối mộng
Mây ngàn len lỏi nẻo hư không
Êm ái chuông chùa thoảng nhẹ đưa
Nắng chao tâm sự tự bao giờ
Chim trời lặng lẽ xuôi về tổ
Vội vã ngỡ trời sắp đổ mưa
Tha thiết cuối làng vọng tiếng tiêu
Vấn vương muôn ý đọng hương chiều
Chạnh niềm lữ thứ nao lòng khách
Ánh lửa chân đồi đượm hắt hiu
Hoa dại thẹn thùa nén tỏa hương
Sương đêm đậu kín nở ven đường
Má hồng mọng đỏ tình thôn nữ
Chân bước trên đường ngỡ bước thang
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét