Đường nghiêng hứng gió qua khe
Đôi tràng pháo nổ thôn xa vắng
Đông ý xuân chao những đọt chè
Cây rướn cao lên, nắng tỏa gần
Vàng bay vào lá ý bâng khuâng
Chập chờn như lạc vào ân ái
Mây lắng tìm mây cánh trắng ngần
Xuân ấy hương thầm ngập bánh xe
Đường chảy dài ra ngựa cứ theo
Lòng yêu hơn giếng nước trong veo
Người qua bến cát như qua lụa
Chừng ngủ đêm ( nay ) giữa gió đèo
Năm nay cũng lối ấy xe đi
Đường cũ cong cong ngỏ ý gì
Chỉ thấy bàn tay người khớp ngựa
Dừng roi chậm séo cánh hoa bay
Và liễu bên đường sống phút mơ
Xếp hàng nhau như vạn trang thơ
Đợi bàn tay lạ, bàn tay gió
Lật rải tung ra tờ lại tờ
Giữa cõi đời tươi như cõi mơ
Người đi dày ải tuổi ngây thơ
Biết rằng xa lắm còn xa lắm
Mà dễ ai kia có đợi chờ
YẾN LAN
HỌA
ĐƯỜNG XUÂN
Hoa nắng lung linh bướm đến gần
Bụi vàng nương gió gợn bâng khuâng
Núi sông gấm dệt, trân châu đính
Cả một trời xuân mộng trắng ngần
Lối cũ rộn ràng lớp ngựa xe
Đường xa lo lắng dốc cùng khe
Chợt thương quãng vắng thêm thưa vắng
Gặp gỡ nhau đây dưới rặng chè
Ao ước e dè nối gót theo
Tình yêu khơi dậy ý trong veo
Tóc thề thơm phức êm nhung lụa
Kỷ niệm em trao phủ góc đèo
Lối cũ êm đềm tôi vẫn đi
Thâm tâm chẳng biết luyến lưu gì !
Chạnh lòng cánh nhạn buông nhung nhớ
Hờ hững mây trời lặng lẽ bay
Uổng phí nào hay dệt ước mơ
Nỗi niềm hoang dại hãy còn thơ
Bao xuân lẻ bóng tim tê tái
Lạnh lẽo không gian vẫn lặng tờ
Vô vọng tôi về khép giấc mơ
Còn em hất hủi mối tình thơ
Theo chồng xa lắm xa xa lắm !
Quên hẳn người xưa vẫn đợi chờ !
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét