Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Thứ Sáu, 3 tháng 5, 2013

NHỚ LÀNG


Mưa đưa thương nhớ về làng 
Mưa làm xa những dặm đàng, bến sông. 
Chiều nay mở cửa ra trông 
Thấy làng đâu? - chỉ thấy lòng mà thôi
Mưa ơi, thương nhớ bời bời, 
Bời bời thương nhớ, mưa ơi, khuất làng 
Ở đây nắng bãi võ vàng, 
Dừa cao lểnh khểnh, cành xoan ngoằn ngoèo.
Con đường thì khuất cheo leo, 
Mình đi chỉ bóng cùng theo với mình 
Làng tôi gió thổi mênh thênh 
Mưa thưa nhè nhẹ, trăng lên dịu dàng
Làng tôi - khôn nói hết làng 
Có người cứ mỗi chiều vàng, nhớ tôi. 

                          YẾN LAN

      NHỚ LÀNG

Gà trưa eo óc cuối  làng 
Xót thương con sáo vượt ngàn sang sông. 

Chiều chiều ra cửa đứng trông
Lặng nghe thổn thức trong lòng mà thôi
Nhớ thương tâm trí rối bời, 
Tiếng chim cu đất chưa vơi nhớ làng 
Nhớ trăng khuya nhả tơ vàng, 
Nhớ tia chớp xé dọc ngang ngoằn ngoèo
Đèo cao thử thách cheo leo, 
Quê hương khuất  bóng ai theo với mình 
Bao giờ lòng mới thênh thênh
Tình xưa thắm quyện tiếng quyên dịu dàng
Bao giờ về đến đầu làng 
Người xưa hớn hở vội vàng đón tôi !

                                TÚ GÂN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét