Vùng xứ Nghệ sản sinh mấy Kẹ
Tu lâu năm bỗng biến hóa Nam Tào
Chốn trần gian lận đận lao đao
Bỡi chiếu lệ Thiên đình thao túng
Còn sung sức dịp may tận dụng
Đến hết thời cơ hội khó xoay
Kẻ sống sờ sờ khai tử thế mới hay
Người đã chết nhăn răng nhưng vẫn sống
Diêm Vương thoáng nghe qua vùng khóc rống
Thần chết lòng tức tưởi mãi khôn nguôi
Thế gian đau đớn ngậm ngùi !
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét