Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Thứ Hai, 13 tháng 5, 2013

ĐỜI NGƯỜI CHIÊM NỮ




Tối hôm nay chị Hằng nghiêm nghị quá
Dãy cây vàng đợi mộng, đứng im hơi
Không một mối trăng ngà rung muôn lá
Không một làn mây bạc vẩn chân trời

Thành Đồ Bàn cũng thôi không nức nở
Trong sương mờ huyền ảo, lắng tai nghe
Từ một làng xa xôi bao tiếng mõ
Tan dần trong Im Lặng của đồng quê

Bên cửa Tháp ngóng trông người Chiêm Nữ
Ta vẩn vơ nhìn không khí bâng khuâng
Vài ngôi sao lẻ loi hồi hộp thở
Một đôi cành tơ liễu nhúng trong trăng !

Nàng không lại, và nàng không lại nữa !
Cả thân ta dần tan trong hơi thở
Ôi đêm nay, lòng hỡi, biết bao sầu !
Kìa trời cao, trên mãi chín từng cao
Hồn ta bay trong một làn khói tỏa
Chẳng biết rồi lưu lạc đàn nơi nao ?

                        CHẾ LAN VIÊN
HỌA

       CHIÊM NỮ

Nét thanh thoát dịu dàng duyên dáng quá
Khiến gió ngàn ngơ ngác lắng im hơi
Sương móc thẹn dấu mình trong kẽ lá
Những vì sao lạc lõng cuối chân trời

Hương sắc quyện căng tròn khung ngực nở
Tiếng tơ lòng réo rắt có ai nghe
Gió đưa tiễn canh đi mềm tiếng mõ
Ánh trăng vàng  nạm chuốt nét chân quê

Bao mơ ước khát khao lòng Chiêm Nữ
Rực yêu đương trăn trở nỗi bâng khuâng
Nén hồi hộp xuyến xao từng nhịp thở
Thắm nhịp nhàng vũ khúc dưới đêm trăng !

Hương lan tỏa ngút ngàn cao ngất nữa
Lòng lâng lâng lắng  sâu trong hơi thở
Đêm bao la mơ mộng dấy  bao sầu !
Ngọn tháp ngà kiêu hãnh ngước nhìn cao
Hồn Chiêm nữ dật dờ muôn ý tỏa
Đến bây giờ ! … lưu lạc chốn nơi nao ?

                                TÚ GÂN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét