Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2013

CHIẾN TƯỢNG


Giữa ngàn rậm muôn cây chen lá thắm
Voi Chàm đi lẳng lặng dáng oai linh
Cũng rung chuyển dưới chân ngài, rừng núi thẳm
Dưới chân ngài rên rỉ lá vàng xanh

Ngài lặng đi mắt mờ sau màn lệ
Nỗi lo sầu mong nhớ quấn theo chân
Trên lưng già chiếc bành không vắng vẻ
Phô tàn xanh tua đỏ ánh châu trong

Bên sông vắng voi Chàm thôi cất bước
Để hồn trôi theo sóng đến trời xa
Đến trời xa, nơi gió vàng tha thướt
Bên lâu đài lặng ngủ dưới sương mờ

Đến trời xa, nơi chiều kia, chiến tượng
Nặng nề đi theo tiếng trống thu không
Lúc trong tôi, cờ đào dần lặng rụng
Lúc sông chiều, phơn phớt áng sương hồng !

Nơi một sáng Đồ Bàn vang tiếng hát
Muôn binh Chàm thắng trận trở quân về
Đàn chiến tượng trong hương trầm man mác
Cùng oai hùng, lặng lẽ, nặng nề đi

Nơi một tối, máu gào vang chiến địa
Nơi loa vang, ngựa hí, với đầu rơi
Bầy voi Chàm hung hăng như sóng bể
Hung hăng theo ánh lửa của dân Hời

Nơi, ôi những nơi, từ xưa kia, rực rỡ
Những lâu đài, thành quách, với cung đền
Nơi ngựa hí xương rền vang trong gió
Nơi vang lừng tiếng hát vạn dân Chiêm !

Những cảnh ấy thoáng về bên chiến tượng
Khiến voi Chàm hồi hộp lặng nhìn ngây
Tiếng sông réo vang lừng trong nắng rụng
Mà tưởng như Dĩ vãng đến gần đây

Ngài vội bước trong dòng sâu đón lấy
Những ngày xưa theo nước cuốn trôi về
Những nước chảy, mơ tan, Ngài bỗng thấy
Cả không gian nhuần đượm nỗi sầu bi !

Chiến tượng bỗng gầm vang trong gió rét
Để dư âm rung chuyển cả ngàn xanh
Trong không trung tưởng vùa vang tiếng sét
Và muôn tinh cầu vỡ dưới trời thanh

               CHẾ LAN VIÊN

HỌA

              CHIẾN TƯỢNG

Nắng trải mộng chốn rừng xưa mãi  thắm
Hồn núi sông phô diễn nếp uy linh
Muôn năm cũ thời gian sâu thăm thẳm
Tận nền cao lưu cửu một màu xanh

Voi Chàm vẫn ưu sầu tuôn thắm lệ
Mỗi bước đi lưu luyến mỗi dấu chân
Nơi rừng thẳm muôn màu thêm vắng vẻ
Đời bể dâu  ngờ vực nỗi đục trong

Dưới dốc đá voi Chàm thôi cất bước
Lặng nghe lòng rưng rức vọng xa xa
Những Chiêm nữ áo xiêm mềm tha thướt
Khải hoàn ca đua hát dậy trăng mờ

Cờ tung gió, oai hùng trên chiến tượng
Chế Bồng Nga anh dũng !… có hay không
Trăng vụt biến  sao trời đua vỡ, rụng
Núi thôi xanh thậm chí lửa thôi hồng !

Đang vui vẻ  chim rừng ngưng tiếng hát
Mây ngừng trôi lặng lẽ  rủ nhau về
Tiếng sấm vọng ngẩn ngơ lòng man mác
Ánh chớp lan, loang loáng khẽ vơi đi

Tiếng trống giục vang lừng nơi chiến địa
Máu hồng tuôn muôn vạn chiếc đầu rơi
Bầy voi dữ lồng lên như sóng bể
Tiếng hò reo vang dậy của quân Hời

Ôi ! … chiến thắng nước non tràn rực rỡ
Những tháp son, cung thất với dinh, đền
Nơi hoa kết đèn treo khoe trước gió
Thắm tự hào sung sướng vạn dân Chiêm !

Và rạng rỡ đẹp tươi bao chiến tượng
Giữa kinh thành hoa lệ đứng nhìn ngây
Nghe nhạc trỗi, bình minh thương nắng rụng
Dấu in hằn muôn thuở vẫn còn đây

Hồn xưa cũ nước non gìn giữ lấy
Mặc thời gian vô vọng cuốn thu về
Đêm mộng mị niềm tin như chợt thấy
Muôn voi Chàm vất vưởng nặng sầu bi !

Muôn chiến tượng lạnh lùng ôm gió rét
Lạnh lùng run nhợt nhạt mảnh trời xanh
Trong sợ hãi bỗng dồn vang tiếng sét
Muôn ma Hời than khóc suốt đêm  thanh

                           TÚ GÂN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét