Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Thứ Hai, 3 tháng 6, 2013

GHẸO NGƯỜI VU VƠ


Đầu ai sao tóc rối lung tung? 
Chắc hẳn vì chưng nỗi tưởng chồng? 
Cậu ấy đi đâu lâu thế nhỉ? 
Phòng riêng hay vẫn hãy còn không? 
Chẳng về xếp nếp trong buồng cửi 
Mà đứng bơ phờ ngọn gió đông? 
Muốn nói chuyện chơi, không có chuyện! 
Kìa đàn con sáo nó sang sông.

                    TẢN ĐÀ
HỌA

                TRÔNG CHỜ


Lược tủi trâm hờn tóc rối tung
Canh khuya vò võ nhớ thương chồng
Ái ân lạnh lẽo buồn năm tháng
Tâm sự mơ màng ngỡ có không ? 
Hơi ấm còn vương  trong chiếu gối 
Bóng hình như thắm mãi thu đông 
Chàng về cúc chuốc thêm hương sắc
Sóng vọng tâm tình lạc mấy sông.

                    TÚ GÂN
  


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét