Trăm năm ba vạn sáu ngàn ngày
Dẫu có ngàn vàng khó đổi thay
Trong núi ngàn năm cây vẫn có
Dưới trần trăm tuổi dễ không ai
Nghĩ đường danh lợi lòng thêm chán
Thấy kẻ gian ngoan bụng lại đầy
Đắng xót ghê thay mùi tục lụy
Bực mình theo Cuội cuối chân mây
HỒ XUÂN
HƯƠNG
HỌA
VỊNH ĐỜI NGƯỜI
VỊNH ĐỜI NGƯỜI
Cơn lốc thời gian quặn tháng ngày
Trăm năm ngắn ngủi bể, dâu thay
Hoàng lương tỉnh mộng lòng thêm tủi
Tế độ cứu đời dễ mấy ai
Danh lợi đục trong hong hóng đợi
Nhân tình đen bạc chứa chan đầy
Xuôi tay nhắm mắt buông trôi hết
Tất cả trên đời chỉ khói mây
TÚ
GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét