Trăm năm những
nguyện bóng trăng già
Duyên nợ chàng ơi có thế a?
Địa phủ sao anh về đất mãi?
Trần gian em có tội chi mà?
Kìa con én trắng đâu đâu lại
Giục cái thoi vàng chóng chóng qua!
Buồn quấn mành trông, trông chẳng thấy
Chồng ai vô số lối đường xa...
TẢN ĐÀ
Duyên nợ chàng ơi có thế a?
Địa phủ sao anh về đất mãi?
Trần gian em có tội chi mà?
Kìa con én trắng đâu đâu lại
Giục cái thoi vàng chóng chóng qua!
Buồn quấn mành trông, trông chẳng thấy
Chồng ai vô số lối đường xa...
TẢN ĐÀ
HỌA
VẮNG CHỒNG
VẮNG CHỒNG
Tan giấc mơ
hoa quạnh tuổi già
Đời người chỉ đến thế thôi a ?
Đời người chỉ đến thế thôi a ?
Anh về cát
bụi yên thân mãi
Em ở trần gian tủi phận mà !
Em ở trần gian tủi phận mà !
Đêm đến phòng
không so bóng lẻ
Ngày về cảnh vắng điểm tình qua
Ngày về cảnh vắng điểm tình qua
Ái ân chưa trọn lời nguyền ước
Nhìn khắp quanh mình bỗng xót xa !...
Nhìn khắp quanh mình bỗng xót xa !...
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét