Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Chủ Nhật, 30 tháng 6, 2013

DUYÊN MUỘN


Từ khi đôi má đỏ hây hây 
Em tập thêu thùa, tập vá may 
Chim sáo trước sân bay tới đậu 
Em mừng: sắp được lấy chồng đây . 
Những lượt thu về, em thấy xuân 
Trên đôi má nõn lại phai dần 
Và lòng em chẳng còn nao nức 
Như lúc trăng lên đốt khói trầm. 
Người nói duyên em đã muộn màng 
Bởi vì nghèo khó chẳng xênh xang 
Nhưng xuân em chín từ năm ngoái 
Há phải vì em áo nối quàng. 

          HÀN MẶC TỬ

HỌA

         DUYÊN MUỘN

Duyên thắm môi hồng má đỏ hây 
Hẩm hiu chưa gặp đến cơ
may 
Tuổi xuân giá buốt sâu u uẩn  
Lạnh lẽo đêm trường ai hiểu đây ! . 
Mỗi lượt xuân về mỗi lượt xuân 
tình xuân ngao ngán  cứ vơi dần 
Môi hồng má thắm mau phai nhạt  
Cung bậc buông xuôi nhuốm đục trầm. 
Níu kéo tình duyên chỉ muộn màng 
Mặc ai nhí nhảnh thích xênh xang 
Để hồn lịm chết trong êm ái
Thương nỗi tình ai áo vá quàng. 

                                                    TÚ GÂN


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét