Đêm xưa – không chẳng có đêm xưa
Vì nhớ nhung không cũ bao giờ
Tình yêu bỗng dậy hương mầu nhiệm
Giờ của hương đồng xây lối mơ
Chàng chẳng chàng thì mới phải ai ?
Là người, rồi gặp một ban mai
Là người, đọc sách, nàng mơ tưởng
Có, có nhiều duyên có, có tài
Nàng gặp chàng như phiếm nhị hồ
Gặp bàn tay đã gãy ra mơ
Rồi yêu chàng bỡi chàng giông giống
Kẻ đã trưng hình trong ý thơ
Nhưng sách năm xưa đâu thấy ghi
“ Chàng đi nàng cũng phải theo đi ”
Đêm nay sen nở lòng tươi thắm
Hứng bóng nàng qua những nhịp cầu
Từ tuổi tằm non sang tuổi bướm
Đời nàng chưa nếm đủ mùi đâu
Và từ đêm ấy chong đèn đọc
“ Lòng nghiêng theo trăng bên mái lầu …”
Lòng khuyết theo trăng bên mái lầu
YẾN
LAN
HỌA
ĐỌC
SÁCH
Trang sách hằn ghi khắc dấu xưa
Trăng thanh tinh diệu tự bao giờ
Trong tranh tiên nữ phô hương sắc
Duyên dáng yêu kiều dệt ước mơ
Sóng biếc hồ thu mới giết ai ?
Mày ngài, má thắm ! … giọt
sương mai
Ngẩn ngơ nghiêng đọng chao duyên phận
Giọng yến thanh tao … thắm biệt tài
Hay khúc yêu thương tiếng nhị hồ
Du dương réo rắt đẹp như mơ
Gương trăng đầy đặn duyên thanh thoát
Dáng ngọc mơ màng dệt ý thơ
Tinh tế yêu đời mãi khắc ghi
“ Đôi khi tình ý ngỡ ra đi ”
Đi theo tiếng gọi tình yêu réo
Lắt lẻo chênh vênh mấy nhịp cầu
Rạo rực hương men dậy choáng hồn
Yêu đương chưa thắm đủ vào đâu
Khép lòng lắng mộng thôi không đọc
“ Ngồi dõi trăng lên tựa mái lầu …”
Nàng có trông trăng tựa mái lầu
TÚ GÂN
Đêm khắc khoải nhớ lại này xưa
Trả lờiXóaCó từ đâu?có tự bao giờ!?
Cho nhung nhớ muộn màng nhan sắc
nỗi ưu tư chìm đắm ước mơ
Chuột cống !Là cống rồi chết ai!
Là người ai chẳng nghĩ ngày mai
Nhưng đành thế ,đời theo số phận
Cởi hết ra sẽ thấy anh tài!
Người ta muốn đời mãi mơ hồ
Cứ chìm đắm trong vạn ước mơ
Cái bẩy giăng đố ai chạy thoát!
Ngục tù đày cứ ngỡ là thơ
TIẾU NGẠO GIANG HỒ chuyện khắc ghi
"CHÍNH -TÀ cứ thế nó lai đi"
Đi theo trăm nẻo đường khô réo
Bóng ngã chiều nghiêng vẹo bóng cầu
Còn đâu yêu dấu gọi tâm hồn
Để biết về đâu!Biết về đâu!!
Khắc khoải chiều hôm chim cô độc
"Nhớ lai đâu kia vạn cảnh lầu"
Còn có đâu kia cái cảnh lầu...!!!
LK