Hầu ran nóng lửa hồng bùng cháy
Máu hồng tươi lay vỡ cà thành tim
Đâu đệu nhạc điên cuồng ta khao khát
Chẳng vang lên tràn ngập suối trăng êm ?
Đem mau đây, chiếc sọ dừa ứ huyết
Chiếc xương khô rợn trắng khí tinh anh !
Và rót mau trong hồn ta tê liệt
Những nguồn mơ rồ dại, hỡi yêu tinh !
Ta sẽ nhịp khớp xương lên đỉnh sọ
Ta sẽ ca những giọng của Hồn Điên
Đến máu cạn, hồn tàn, tim tan vỡ
Để trôi đi ngày tháng nặng ưu phiền
Để tưởng lấy một giờ không tục lụy
Để uống vào một phút chết say sưa !
- Nhạc trần gian khôn vui hồn quạnh quẽ
Rượu trần gian gây nhớ vết thương xưa
CHẾ LAN VIÊN
HỌA
ĐÊM HOANG MANG
Những đốm lửa ma trơi Hời bùng cháy
Máu cuồng say se thắt đáy con tim
Phong tiếng thét rợn người cơn chết khát
Lưỡi đao chừng mát lạnh chuốt êm êm
Hồn lịm ngất, chạnh niềm tan khí huyết
Phách ngẩn ngơ tan chảy đọng tinh anh !
Trong khoảnh khắc chí dâng hờn quyết liệt
Đêm mơ màng, rộn rã bóng yêu tinh !
Ta thắc mắc, hoang mang sờ đỉnh sọ
Nghe hoang vu giãy giụa thắm cơn điên
Nghe quá khứ nặng nề nghiêng đổ vỡ
Để tâm tư ngây dại nợ ưu phiền
Để chắt lọc nhủ lòng nên bi lụy
Để tâm linh khơi nhạy bén say sưa !
Chốn trần thế muôn đời luôn quạnh quẽ
Ta gục đầu … xao xác
tiếng gà xưa
TÚ GÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét