Tình chung thắm đượm trang thơ tếu, Nghĩa nặng vương mang ngọn bút cùn

Thứ Tư, 5 tháng 6, 2013

MỘNG


Ta vừa thấy bóng Nàng trên cỏ biếc 
Suối tóc dài em chảy giữa giòng trăng 
Ta vừa nghe giọng sầu bi tha thiết 
Của Chiêm nương gờn gợn sóng cung Hằng 

Mộng tàn rồi! Bóng người Chiêm nữ ấy 
Biết tìm đâu, lòng hỡi, dưới trăng ngà! 
Trên trời cao giòng Ngân kia lặng chảy 
Thấy cùng chăng tha thiết bóng xiêm qua ? 

Ta lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa Tháp 
Cả đêm nay vì sao buồn man mác ! 
Ngàn lau vàng hoa trắng ngập bao la 

Vẳng đâu đây, rùng rợn dưới trăng mờ 
Tiếng xương người mạnh va sườn quách gỗ 
Rùng rợn như... tiếng vỡ sọ dừa ta !

                    CHẾ LAN VIÊN
HỌA

                              MỘNG

Sao lấp lánh trên nền trời xanh biếc
Nhịp trống dồn rung động cả ngần trăng
Những Chiêm nữ uốn mình theo tiếng hát
Tiếng trúc ngân vang vọng đến cung Hằng

Tươi đẹp quá ! một thời xa xưa ấy 
Hương vây quanh, phong tỏa kín trăng ngà 
Trên vách đá chứng tích xưa tan chảy 
Lắng mơ màng tiếng vạc tiếc ngày qua ? 

Trong quạnh quẽ hương vun tình nghĩa Tháp 
Trải mênh mang lòng sao buồn man mác ! 
Tiếng tơ chùng vương vấn trắng bao la 

Khí thiêng dâng ngùn ngụt dưới trăng mờ 
Hồn lặng lẽ trườn ra ngoài từ quách gỗ 
Những ma Hời !... hú gọi réo tên ta !

                         TÚ GÂN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét